Từ năm 1955 đến cuối thập niên 60, những danh ca vọng cổ đã chiếm
lãnh vị trí hàng đầu, đẩy lùi những tài năng diễn xuất xuống hàng thứ
yếu trong sinh hoạt của sân khấu cải lương. Đó là các nghệ sĩ Út Bạch
Lan, Thành Được, Hữu Phước, Ngọc Giàu, Hùng Cường, Bạch Tuyết, Dũng
Thanh Lâm, Thanh Nga, Lệ Thủy, Mỹ Châu, Minh Vương, Minh Cảnh, Minh
Phụng, Tấn Tài, Thanh Kim Huệ, Phượng Liên. . .
Trong số nghệ sĩ được khán giả mộ điệu và giới báo chí kịch
trường phong tặng những mỹ hiệu, Út Bạch Lan là người được tặng cho
nhiều mỹ hiệu nhất: ở làng dĩa nhựa người ta gọi cô là Nữ Hoàng vọng cổ,
ở sân khấu là Đệ nhứt đào thương, Nữ hồng sầu mộng, sầu nữ Út Bạch Lan,
Sầu nữ Liêu Trai, Vương nữ Sương Chiều….
Hồi năm 1945, Mẹ cô cùng cảnh ngộ với mẹ của Văn Vĩ nên hai bà
kết nghĩa chị em với nhau, sống chung và đi làm mướn độ nhựt ở Chợ Lớn
Mới (chợ Bình Tây hiện giờ).
Lúc đó Văn Vĩ tên là Đinh Văn Dậm, vì đau ban trái không chữa
được nên bị mù từ nhỏ, ông thầy thuốc đặt tên Văn Vĩ thay cho tên Dậm.
Văn Vĩ học đàn guitare cổ nhạc và đàn rất giỏi.
Bé Út 11 tuổi, Văn Vĩ: 15 tuổi, khi có dịp rãnh, Văn Vĩ dạy cho
Bé Út ca. Bé Út nghe máy hát dĩa của hàng xóm, học thuộc nhiều bản vọng
cổ khác. Bé Út thấy có người mù đi hát dạo trong chợ, được người ta cho
tiền, bèn rủ Văn Vĩ lén mẹ đi hát dạo, hy vọng có tiền giúp đỡ cho hai
bà mẹ.
Hai anh em Văn Vĩ, Bé Út hát dạo từ Chợ Lớn Mới qua các phố phường Chợ Lớn Cũ, ra tới Chợ Bến Thành Saigon.
Nữ nghệ sĩ Út Bạch Lan tên thật là Đặng Thị Hai, sinh năm 1935,
tại ấp Lộc Hóa, xã Lộc Giang, Đức Hóa, Long An. Thân phụ của cô là ông
Nguyễn Văn Chưa, làm nghề nài ngựa đua, qua đời năm 1966. Mẹ của cô là
bà Đặng Thị Tư, năm nay 88 tuổi, mẹ cô thường gọi cô là bé Út.
Lúc đó đang có chiến tranh Việt - Pháp, Văn Vĩ và Bé Út đàn ca,
tụ tập người nghe rất đông tại Bùng Binh Sài Gòn, bọn Biện Chằ (tức cảnh
sát Tây) sợ có biểu tình, giải tán số người tụ tập nghe ca và bắt Văn
Vĩ và Bé Út, đánh cho mấy cây "ma trắc", rồi đem về nhốt ở bốt quận Nhì.
Cơ duyên
Ông Xếp Tây lai, bạn của nhạc sĩ Jean Tịnh và ca sĩ Thành Công,
đài Pháp Á thấy hai đứa trẻ biết đờn ca cổ nhạc nên tha cho về. Đây là
một cơ duyên khiến cho ca sĩ Thành Công trở thành người đầu tiên dìu dắt
Út Bạch Lan trên con đường sự nghiệp cầm ca.
Ở chợ Bàu Sen, một ông người Bắc tốt bụng cho hai bà mẹ với Văn
Vĩ, Bé Út che mái lều cạnh bức tường nhà của ông để ở. Ông bày cho Văn
Vĩ mở lớp dạy ca cổ nhạc, tự tay ông vẽ giùm bảng dạy ca cổ nhạc dựng
trước nhà. Từ đó hai gia đình Văn Vĩ, Bé Út có nơi cư trú, hai bà mẹ đi
mua gánh bán bưng ở chợ Bàu Sen. Văn Vĩ đàn, dạy ca cổ nhạc.
Thỉnh thoảng Bé Út và Văn Vĩ đi đàn ca ở các đám tiệc, đám cưới.
Cô Năm Cần Thơ nghe tiếng đồn, tới nghe Bé Út ca, cô Năm Cần Thơ dẫn Bé
Út đi ca nơi quán cổ nhạc Họa Mi của cô trong khu Đại Thế Giới Chợ Lớn.
Văn Vĩ cũng được mướn đàn cho quán nhậu có ca cổ nhạc của cô Năm Cần
Thơ. Ngoài ra, cô Năm Cần Thơ còn dẫn Bé Út đi ca ở Đài Phát Thanh Pháp
Á.
Ca sĩ Thành Công, nhạc sĩ Jean Tịnh gặp lại Bé Út và rất mến mộ
ngón đờn guitare sắc sảo của Văn Vĩ nên mời hai anh em gia nhập Ban
Thành Công, nhóm cổ nhạc của Đài Phát Thanh Pháp Á với nhạc sĩ Hai Long,
ca sĩ Sáu Thồng, Ba Tình, Văn Chung, Việt Hùng. Thành Công đặt tên cho
Bé Út là Út Bạch Lan.
Năm 1952, Út Bạch Lan theo đoàn Kim Khánh của ông Bầu Cang lúc
đó đang hát tuồng kiếm hiệp của Mộng Vân như : Trộm mắt phật, Cây Đèn
thần, Cánh bườm đen. Các nữ diễn viên Kim Nên, Thu Ba, bé Hồng Vân, Ngọc
An đều có vai trong tuồng; phải đợi có cô nào bịnh không hát được thì
Út Bạch Lan mới có dịp hát thế tuồng.
Út Bạch Lan thấy không có tương lai nên đi đầu quân cho đoàn đồn
hát Tơ Huệ, cô vẫn bị bắt làm thế nữ, quân hầu. Cô bỏ về Sài Gòn, theo
Thành Công, Sáu Thồng, Chín Sớm ca cổ nhạc ở Đài Phát Thanh Quốc Gia và
Đài Pháp Á.
Năm 1955, cô gia nhập đoàn Kim Thanh của Út Trà Ôn, Thanh Tao,
Kim Chưởng và Thúy Nga. Ở sân khấu Kim Thanh, Út Bạch Lan chỉ học múa và
thỉnh thoảng đóng một vai đào phụ. Anh Viễn Châu, viết thêm Út Bạch Lan
ca hai câu vọng cổ trong tuồng của anh là "Tình vương hoa thắm". Khán
giả rất khen ngợi.
Năm 1961, Út Bạch Lan lập đoàn hát lấy tên bảng hiệu: Út Bạch
Lan - Thành Được. Đoàn có những tuồng như: Trảm mã trà, Đêm huyền diệu,
Chân trời hạnh phúc, Khi rừng mới sang thu, Bốn mùa hoa nở, Bao giờ vườn
sứ mưa hoa, Tìm suối tiên, Cuối đường hoa mộng, Thuyền về bến Ngự, Em
đi trên phím nhạc, Khi hoa anh đào nở, Trăng sương cầu trúc, Sầu qua mấy
nhịp cầu duyên.
Nổi tiếng
Sau đó Viễn Châu viết thêm hai câu vọng cổ trong tuồng "Đời cô
Nga" của anh để Út Bạch Lan ca. Thành công vượt sức tưởng tượng của mọi
người: khán giả vỗ tay nhiệt liệt không thua gì khi anh Út Trà Ơn ca.
Vãn hát, khán giả đứng nghẹt cửa hậu trường để xem mặt Út Bạch Lan.
Trang trang kịch trường đăng hình của Út Bạch Lan với câu đề rất
kêu của ký giả Nguyễn Ang Ca: "Một ngôi sao lạ vụt ngời sáng trên vòm
trời nghệ thuật sân khấu cải lương". Ông Trần Tấn Quốc viết: "Út Bạch
Lan, một giọng ca vọng cổ thảm sầu, bứt ruột bứt gan người nghe". Ký giả
Kiên Giang Hà Huy Hà viết: "Sầu nữ Út Bạch Lan, chất giọng đồng pha thổ
nghe thương cảm chơi vơi, đêm đêm khơi nguồn lệ của hàng ngàn khán giả
mộ điệu cải lương"..
Nhiều đại diện của hãng dĩa Hồng Sơn, Hồng Hoa, Tứ Hải đến mời Út Bạch Lan ca thu dĩa vọng cổ.
Năm 1955, Út Bạch Lan rời đoàn Kim Thanh, cùng với anh Hồng
Giang về đầu quân cho đoàn Thanh Minh, hát thường trực tại rạp Thành
Xương. Út Bạch Lan đã thành công lớn qua các tuồng: Biên Thùy nổi sóng,
Cánh Bườm lửa, Tình tráng sĩ, Đồ Bàn di hận, Nhớ rừng, Tình người nữ cứu
thương, Cung đàn trên sông lạnh, Núi Liễu sông Bằng, Hồi trống Vân Lâu,
Áo gấm khôi nguyên, Cầu gỗ Hồng Mai Thôn, Người đẹp Bạch Hoa Thôn, Sơn
nữ Phà Ca, Người thợ rừng, Thiên Thần trên thiết mã, Hoa Mộc Lan, Chén
cơm đô thành, Đất Việt của người Việt; của các soạn giả Thiếu Linh,
Nguyễn Phương, Mộc Linh, Lê Khanh.
Diễn viên cùng diễn chung với Út Bạch Lan trên sân khấu Thanh
Minh thời gian 1955 đến 1958 có: Út Trà Ôn, Năm Nghĩa, Hồng Giang, Minh
Tấn, Quang Phục, Sáu Nhỏ, Vinh Sang, hề Kim Quang, hề Châu Hí, Hề Núi,
Văn Ngà, Chí Hiếu, các cô Thu Ba, Hồng Vân, Ba Kim Anh, Thanh Nga, Mai
Búp, Ngọc Chúng.
Năm 1958, Út Bạch Lan ký hợp đồng về hát cho đoàn Kim Chưởng với
nghệ sĩ Thành Được. Khán giả khó quên cô qua những vở tuồng: Chưa tắt
lửa lòng, Bên đồi trăng cũ, Thuyền ra cửa biển, Áo trắng nàng Mộng
Trinh, Nửa bản tình ca, Người đẹp thành Bát Đa .
Trên sân khấu Kim Chưởng, Út Bạch Lan và Thành Được thành hôn có hôn thơ giá thú đàng hoàng, cô Phùng Há làm chủ hôn.
Năm 1961, Út Bạch Lan lập đoàn hát lấy tên bảng hiệu: Út Bạch
Lan - Thành Được. Đoàn có những tuồng như: Trảm mã trà, Đêm huyền diệu,
Chân trời hạnh phúc, Khi rừng mới sang thu, Bốn mùa hoa nở, Bao giờ vườn
sứ mưa hoa, Tìm suối tiên, Cuối đường hoa mộng, Thuyền về bến Ngự, Em
đi trên phím nhạc, Khi hoa anh đào nở, Trăng sương cầu trúc, Sầu qua mấy
nhịp cầu duyên.
Cuối năm 1961, đoàn Lan - Được rã, Út Bạch Lan và Thành Được trở
về hát cho đoàn Thanh Minh-Thanh Nga. Út Bạch Lan với giọng đồng pha
thổ, như rót mật ngọt vào lòng người nghe. Soạn giả Viễn Châu sáng tác
bài vọng cổ Hoa Lan Trắng, kể chuyện đời của Út Bạch Lan.
Giúp người
Sau 1975, Út Bạch Lan hát cho đoàn cải lương Sài Gòn 1, rồi về quê nhà hát cho đoàn cải lương Long An.
Sau 1990, cô về hát cho Câu Lạc Bộ sân khấu cải lương và hát
giúp gây quỹ cứu trợ nạn nhân bão lụt, giúp người nghèo cô đơn ở thành
phố và giúp bệnh nhân nghèo được điều trị miễn phí ở bệnh viện An Bình.
Hơn bảy mươi tuổi đời, hơn 50 năm sân khấu, Út Bạch Lan, một giọng ca để
đời, hiếm có trong nền nghệ thuật cải lương suốt nửa thế kỹ qua. Người
đời đã gọi cô là Sầu nữ:
Lắng đọng gồm thâu những cuộc đời,
Vào hồn "sầu nữ " Thấm tình người ,
Cho nên nghệ thuật thanh xuân mãi ,
Tiếng hát ngàn xa vượt tuổi trời.
Source: maxreading
|
Nhận xét
Đăng nhận xét