Nam Nghệ Sĩ HỮU PHƯỚC Sanh ra đời đã mang "nghiệp" vào thân, nghiệp
tơ tằm, nghệ sĩ Hữu Phước đã được Trời ban một giọng hát truyền cảm đặc
biệt, khó đào tạo một người thứ hai như anh. Khởi đầu sự nghiệp, năm
1954, Hữu Phước ca "độc chiếc" tại quán Họa Mi thuộc khu Đại Thế Giới
của ông Bảy Viễn (đường Trần Hưng Đạo). Chủ quán là cô Năm Cần Thơ. Giàn
nhạc là các nhạc sĩ Sáu Tửng, Ba Khuê, Hai Thơm, Mười Lương (chồng cô
Năm Cần Thơ) đờn vĩ cầm. Nhạc sĩ Mười Lương, ông thầy đầu tiên huấn
luyện, đào tạo Henri Trần Quang trở thành danh ca Hữu Phước. Mỗi đêm Hữu
Phước tới quán Họa Mi chuyên ca Vọng Cổ, các bài bản ba Nam sáu Bắc.
Thàng 2-1955 Hữu Phước thành lập gia đình, cuộc đời nghệ sĩ rẽ
sang con đường mới. Nhạc sĩ Hai Ngưu dẫn anh lên Đà Lạt tìm cách tiến
thân. Trên miền Tây Nguyên Đà Lạt, qua sự giới thiệu của nhạc sĩ Hai
Ngưu, Hữu Phước "diện kiến" ông Phan Văn Bản tức Ba Bản, bầu gánh Thủ
Đô, chủ hãng dĩa Hoành Sơn. Ông Ba Bản thu nhận Hữu Phước với chức vụ
thư ký riêng và phụ trách kỹ thuật thu âm. Một tháng sau, hôm ấy chiều
thứ sáu, ông chủ hãng dĩa Hoành Sơn ra lệnh Hữu Phước ca "thử giọng".
Ông chủ ngồi lắng nghe say sưa. Nghe xong, ông chủ phán một câu ngắn
ngủi:
- Thằng này có tài.
Lời ông chủ hãng dĩa "phán", tương tự như lời một ông vua khen
thưởng quần thần. Con đường công danh từ đây có dịp thăng tiến, thăng
tiến đến mức tột đỉnh sự nghiệp. Ban giám đốc hãng dĩa Hoành Sơn cho anh
hát 20 câu Vọng Cổ thu vào dĩa nhựa (loại dĩa quay 78 vòng). Bài Vọng
Cổ tựa đề Mặt Trận Ái Tình của Thu An và bà bầu Ba Bản viết chung. (Bà
bầu Ba Bản đậu cử nhân văn chương năm 1953). Lần thu dĩa hát đầu đời đó,
Hữu Phước đóng một vai khiêm nhượng, vai con quạ. Anh ca có mấy câu:
Quạ quạ, ta là quạ đây.
Ăn khế trả vàng
May túi ba gang
Đựng vàng ta trả...
Dĩa thứ nhì, hát vở Tình Huynh Đệ cũng do Thu An và bà bầu Ba
Bản hợp soạn. Hữu Phước đóng vai đứa em, cùng hát với Văn Chung, cô
Thanh Hương. (Cô Thanh Hương lúc ấy là vợ của Văn Chung. Về sau hai
người ly dị, Thanh Hương tái giá với nam nghệ sĩ Hùng Minh. Văn Chung
xuất thân Cảnh sát Quốc gia, ban đầu đóng vai kép độc-mùi, khoảng 10 năm
sau đó anh đổi cách diễn, nhảy sang qua lãnh vực chuyên diễn hề độc.
Không ngờ đi đúng sở trường, Văn Chung thành công vượt bực. Thập niên
70, anh là một trong những kép hề ký giao kèo cao nhất. Anh Văn Chung
qua Mỹ tháng 4-1992, hiện định cư tại tiểu bang California). Nhạc sĩ
Mười Lương tức Trần Hữu Lương, cúng tổ, đặt nghệ danh cho anh là "Hữu
Phước". Tháng 9-1955, Đài phát thanh Đà Lạt thành lập tại Hotel du Parc,
anh và nhạc sĩ Hai Ngưu phụ trách ban văn nghệ trên Đài. Bài Vọng Cổ mà
anh Hữu Phước thu vào hãng dĩa ASIE, phát thanh trên Đài Pháp Á năm
1957 bán chạy nhất, cả nước đều say mê: bản Nắm Xương Tàn của Quy
Sắc-Thái Thụy Phong.
Cuối năm 1955, anh trở lại Sài Gòn, gia nhập gánh Kim Thoa do nữ
nghệ sĩ Kim Thoa làm bầu. Phải kể đây là lần đầu tiên Hữu Phước lên sân
khấu. Đoàn Kim Thoa tập trung các nghệ sĩ Tám Thưa, Năm Nghĩa, Bạch
Huệ, Văn Lục. Nấc thang tiến thân ở giai đoạn này để lên sân khấu trước
sau gì cũng nhờ ông Ba Bản hướng dẫn. Ông Ba Bản gởi gắm Hữu Phước cho
bà Kim Thoa dìu dắt. Ngày khai trương đoàn hát, ngày rất long trọng đối
với ông bà bầu lẫn anh em nghệ sĩ, thành hay bại cũng do ngày khai
trương. Đoàn Kim Thoa trình diễn vở tuồng Lấp Sông Gianh của soạn giả
Kinh Luân. Nghệ sĩ đang hứng khởi diễn màn đầu, khán giả đang nín thở
theo dõi những tình tiết éo le của vở kịch, thì bỗng đâu một trái lựu
đạn chẳng biết do ai chủ trương, do ai đích thân ném lên sân khấu gây ra
tiếng nổ "kinh thiên động địa". Nghệ sĩ nằm la liệt, đèn tắt tối thui,
máu chảy linh láng từ sàn sân khấu xuống giàn đờn. Tiếng la hét, tiếng
cầu cứu vang dội, khán giả đạp lên nhau chạy thoát ra ngoài, hú hồn hú
vía. Nghệ sĩ Phước Cương, người "khai quang điểm nhãn", cầm cây son đầu
tiên vẽ mặt, dạy Hữu Phước hóa trang, chết lúc 4 giờ sáng. (Ông Phước
Cương là thân phụ nữ kịch sĩ Kim Cương. Cô Kim Cương viết vở thoại kịch
Dưới Hai Màu Áo ký bút hiệu Hoàng Dũng). Soạn giả Nguyễn Huỳnh (tên thật
Nguyễng Huỳnh Phước, chồng nữ nghệ sĩ Hoài Dung) bị thương nặng. Nhiếp
ảnh gia Nguyễn Mai tắt thở tại chỗ. Kịch sĩ Duy Lân cụt một giò, ông Bảy
Xê, cô Kim Thoa bị thương nhẹ.
Đoàn ăn nguyên một trái lựu đạn "ngọt sớt". Nhưng nghiệp vẫn là
nghiệp. Bà Kim Thoa không chịu thua định mệnh, cắm đầu cắm cổ chạy vay
nợ, tái lập gánh Kim Thoa. Lần ra quân kỳ này, đoàn gom góp một số nghệ
sĩ trung thành còn lại gồm các nghệ sĩ: Hữu Phước, Văn Sa (Văn Sa về sau
tàn tạ tên tuổi, đi làm cận vệ cho ông bầu Xuân, chủ nhân đoàn Dạ Lý
Hương. Ông bầu Xuân tên thật là Diệp Nam Thắng, chủ hãng giấy Kiss Me,
từ trần tại Sàigon tháng 2-1992), Từ Anh, Văn Lang (anh Văn Lang trước
kia thuộc loại kép đẹp đoàn Việt Kịch Năm Châu), Hai Tiền, cô Ngọc Lợi
(vợ lớn soạn giả Nguyễn Huỳnh), Hề Minh. Đoàn Kim Thoa trôi giạt xuống
các tỉnh ở miền Tây, càng hát càng lỗ vốn. Nhằm tháng 7, tháng 8, trời
mưa dầm dề suốt tuần lễ, đoàn ế khách, bầu và nghệ sĩ đói lã ruột. Sau
hết, định mệnh vẫn là định mệnh, đoàn Kim Thoa ngã gục trước tình hình ế
ẩm, nợ chồng chất, làm một buổi tiệc đơn giản chia tay và cũng để vĩnh
biệt nhau. Đoàn rã gánh tại tỉnh lỵ Gò Công.
Hữu Phước ôm rương son phấn lên Sàigon tiếp tục hát cho Đài Pháp
Á. Ngày 9-5-1956, vợ anh hạ sinh đứa con đầu lòng tại Hòa Hưng, Sàigòn.
Anh đặt tên đứa con gái cưng, Trần Thị Ngọc Ánh. Bé Ngọc Ánh giống bố
như đúc, bụ bẫm dễ thương. Ông thầy bói Trương Quýnh, Ngã Ba Ông Tạ
(đường Lê Văn Duyệt) xủ quẻ tiên tri cuộc đời bé Ngọc Ánh có cái trúng
có cái trật. Ông nói: "Con nhỏ nầy ngày sau lớn lên công thành danh
toại. Một vợ một chồng, hạnh phúc tới ngày răng long tóc bạc. Danh nổi
như cồn. Tài nghệ không ai sánh bằng! Tiền vô như nước".
Do cảm mến giọng hát, tình nghệ sĩ hay do tình yêu chớm nở trong
lòng? Ba trạng thái khó phân biệt, nó lộn xà ngầu, nữ nghệ sĩ Út Bạch
Lan đi tìm Hữu Phước. Anh Hữu Phước không từ chối. Hai người yêu nhau.
Theo lời anh Hữu Phước: "Chúng tôi yêu nhau vì mến tài, vì tuổi trẻ bồng
bột. Yêu trong vòng lễ giáo, chớ chưa có đứa nào xâm phạm tiết hạnh của
đứa nào". Có thể anh Hữu Phước nói thật. Có thể chỉ có trời...mới biết.
Cô Út Bạch Lan chính là người tiến cử, giới thiệu anh Hữu Phước trở lại
sân khấu lần thứ nhì gia nhập đoàn Thanh Minh-Năm Nghĩa, sau khi đoàn
Kim Thoa rã gánh, thất nghiệp dài dài. Chính thức được thu nhận vào
đoàn, nhưng chưa có vai nào trống để anh nhảy vô thế. Cũng may, đang lúc
đoàn Thanh Minh-Năm Nghĩa tập vở Đứa Con Hai Giòng Máu của soạn giả Lê
Khanh. Đúng hai tuần nữa sẽ khai trương. Kép chánh của đoàn là Út Nhị tự
nhiên dở chứng, bỏ tuồng ngang, ra bến xe đò mua vé dông tuốt về Mỹ Tho
đi bụi đời, nhậu nhẹt say li bì không biết ngày đêm và cũng chẳng biết
đường về.
Đoàn bắt Hữu Phước thử lại hơi ca lần chót, trước khi chấp thuận
anh thế kép Út Nhị. Anh đóng vai Văn Khiết, vai đứa cháu là bé Juliette
Nga (Thanh Nga). Đoàn Thanh Minh-Năm Nghĩa trình diễn tuồng Đứa Con Hai
Giòng Máu tại rạp Thành Xương (sau đổi thành rạp Diên Hồng, đường Phạm
Ngũ Lão). Hát đúng 2 tháng, tên tuổi Hữu Phước được khán giả khắp nơi ái
mộ. Đoàn Thanh Minh ký giao kèo với anh mỗi năm 260.000$.
Mỗi nghệ sĩ tài danh đều lưu lại hậu thế một vai "để đời" (trong
nghề gọi là vai vàng). Anh Hữu Phước tạo được ba vai "vàng":
- Vai 1: Vai Lý Anh Huy trong tuồng Tỉnh Mộng của Thu An-Phong
Anh do đoàn Kim Chưởng trình diễn. Vai Lý Anh Huy diễn tả một đứa con
mang hai dòng máu Việt-Chiêm Thành, kéo quân về tàn sát quê hương và xử
tử luôn mẹ của mình. Vai nổi bật ở khía cạnh nội tâm giằng co giữa sự
phản quốc, giết mẹ và khi "tỉnh mộng" thì mọi việc đã quá trễ.
- Vai 2: Duy Bạt, tuồng Gió Ngược Chiều, ông Năm Châu viết phỏng
theo một tác phẩm của văn hào Victor Hugo, diễn trên đoàn Thanh Minh,
hát chung với Thanh Nga, Bảy Nhiêu, Út Trà Ôn. Hữu Phước đóng vai trò
một vị nam tước đội lớp sở khanh, quyến rũ công chúa, dụ dỗ nàng làm
gián điệp và tiến hành âm mưu lật đổ triều đình.
- Vai 3: Cậu Tư Kiên, tuồng Con Gái Chị Hằng của Hà Triều-Hoa
Phượng, đoàn Thanh Minh trình diễn. Hữu Phước diễn vai một người cậu của
một đứa cháu bất hiếu với mẹ, dạy dỗ cháu nên người, thờ cha kính mẹ.
Cậu Tư Kiên sống nghề lái heo, vấn khăn rằn, mặc bộ đồ bà ba đen, có râu
mép, quê mùa, bình dị... Vai trò nói lên nỗi đau khổ, hình ảnh đáng
kính trọng của một bà mẹ Việt Nam suốt đời tận tụy, hy sinh cho con.
Để diễn sống thực vai cậu Tư Kiên, mỗi buổi sáng khoảng 5 giờ,
Hữu Phước chạy xe qua Cầu Chữ Y, đứng trước cửa lò heo Chánh Hưng quan
sát những người lái heo, dân thôn quê chở ghe heo lên Sàigòn bán. Quan
sát cách mặc, quần áo, hút thuốc rê, tư thế đứng, ngồi, ăn, uống, nói
chuyện, cách phát âm giọng miền Tây "rặt". Anh mất 3 tháng thực tập lấy ở
nhà, nhìn vô kiếng diễn đúng các động tác thói quen của một người dân
quê miền Nam. Đã trên 30 năm, chưa người nghệ sĩ nào có đủ khả năng thay
thế Hữu Phước trong vai Cậu Tư Kiên.
Nghề nghiệp Hữu Phước "chín mùi" trên sân khấu Việt Nam, ngoài
tài năng, phần lớn nhờ ông Ba Vân, Năm Châu, bà Kim Cúc, bà Phùng Há cố
vấn, đạo diễn từng cử chỉ, từng điệu bộ diễn xuất.
Hữu Phước đoạt huy chương vàng Giải Thanh Tâm năm 1960, xuất sắc
vai bác sĩ Vũ, vở Đôi Mắt Người Xưa của Nguyễn Phương và Hoàng Thị
Nguyệt (vợ ông Tám Vân). Người sáng lập giải Thanh Tâm là cố ký giả Trần
Tấn Quốc, chồng nữ nghệ sĩ Thanh Loan.
Bé Ngọc Ánh, hằng đêm theo cha đến rạp, xem đào kép tập ca, tập
hát. Năm vừa 6 tuổi, bé đã ca trôi chảy bản Văn Thiên Tường, Tây Thi,
Lưu Thủy, Vọng Cổ. Thiên tài bé Ngọc Ánh phát triển quá sớm. Em dạn dĩ,
đóng vai đào con khi lần đầu bước ra sân khấu. Thời gian đó, cha em, tức
Hữu Phước chơi thân hai nữ nghệ sĩ Út Bạch Lan, Thanh Hương. Thi sĩ
kiêm soạn giả Kiên Giang (Hà Huy Hà) thấy vậy, đề nghị Hữu Phước ghép
hai chữ "Hương Lan" đặt tên nghệ danh bé Ngọc Ánh.
Source: maxreading
|
Nhận xét
Đăng nhận xét