Tiểu Sử Dương Thanh

Tiểu Sử Dương Thanh


    Cái thời sân khấu tuồng cổ lên ngôi, các nghệ sĩ chuyên diễn tuồng xã hội, bỗng chốc thấy mình trở nên ''mất giá''. Nhiều nghệ sĩ đã từ bỏ mảnh đất sở trường để gia nhập sân khấu tuồng cổ, mong có cơ hội đuốc chú ý. Dương Thanh thì lại vẫn chung thủy với con đường đi của mình, anh kiên trì trụ bám ở tuồng xã hội, dù có khi mọi nỗ lực đều như đổ sông đổ biển. Còn thử thách nào hơn khi diễn trên những sân khấu thưa vắng người ? Song với những ai quyết tâm đeo đuổi sân khấu bằng mọi giá thì thử thách lại chính là lực đẩy khiến họ phải nổ lực nhiều hơn để vượt qua khúc quanh nghiệt ngã này.
    Đúng vào năm tròn 30 tuổi - năm 1994, Dương Thanh về đoàn Văn Công TP. Ngay vai diễn đầu tiên - Huỳnh trong vở ''Không là cát bụi'', Dương Thanh đã tạo được sức lôi cuốn .Một vai trái ngược với dáng vẻ hiền lành, chân chất quen thuộc của Dương Thanh trước đây Cuộc đời Huỳnh nhiều biến cố. Từ một kẻ nhiều biến cố. Từ một kẻ giang hồ rồi hoàn lương, lại thành con người tàn phế... Vai diễn đầy tâm trạng và Dương Thanh đã tự vượt lên chính mình.
    Xem ra Dương Thanh rất ''chung tình'' với sân khấu. Mười một năm anh vẫn đoàn Văn Công TP nay là đoàn I Nhà hát CL Trần Hửu Trang. Những nhân vật anh diễn có sắc màu khá đa dạng như HIẾU trong ''Ai giết tình em'', Tùng trong ''Nửa đời hương phấn'', Tấn trong ''Trên sông mùa nước lũ'', ông Chạp trong ''Rồi ba mươi năm sau''... song vẫn chưa thấy một vai diễn nào nổi trội như vai Huỳnh. Cho đến khi cái cơ duyên cho anh gặp Nhẫn trong vở “cây lẻ bạn''. Phải nói là Nhẫn như đo ni đóng giày cho Dương Thanh. Rất lâu trên sân khấu mới bắt gặp một anh chàng nhà quê hiền lành, thật thà đến an phận như thế. Vai nhà quê thì vô số trên sân khấu nhưng Nhẫn của Dương Thanh thì lại hết sức sinh động, đáng yêu và cũng rất điển hình. Thật lạ là sau hơn hai mươi năm diễn trên sân khấu, đã đóng rất nhiều vai kép đẹp, kép mùi, song có thể nói Dương Thanh lại bật sáng ở chính những điều anh không ngờ nhất. Bởi chính những vai tính cách như Huỳnh, nhẫn mới là cơ hội vàng đáng thử sức. Nếu không chịu 'khó tìm tòi, đào sâu tính cách nhân vật thì Nhẫn cũng sẽ nhạt nhòa như bao vai diễn chất phác, hiền lành thoáng thấy trên sân khấu. Cái vốn sống tích lũy bao năm, sự nhạy cảm tinh tế và cả khát khao mãnh liệt đã giúp cho Dương Thanh có được một dấu ấn đẹp như thế. Khi người NS không tự an phận với chính mình, biết khát khao vươn tới thì sau một chặng đường dài lặng lẽ, họ vẫn có thể bật sáng. Dương Thanh đã làm được điều đó, sau suốt hon hai mươi năm trong nghề. Và gần đây nhất, với vở ''Rồng Phượng'' trong Hội diễn, Dương Thanh lại tạo một ấn trong rất đẹp trong vai ông Tứ. Đã thấy sự thâm trầm sâu sắc trong diễn xuất của Dương Thanh bây giờ khác hẳn với lối diễn nhẹ nhàng, tươi tắn trước đây. Song cái già đi, trong cảm nhận không hề làm mất đi những hưng phấn mới. Source: sankhaucailuong

Nhận xét

Bài phổ biến

Tiểu Sử Tấn Giao

Tiểu Sử Vương Linh

Tiểu Sử Hữu Lợi

Tiểu Sử Ngọc Bích

Tiểu Sử Hà Mỹ Xuân

Té ngã vỡ mạch máu não, nghệ sĩ Thanh Thế nguy kịch

Nghệ sĩ TP HCM cúng tổ nghề sân khấu

Tiểu Sử Nhơn Hậu

Tiểu Sử Tô Kiều Lan

Tiểu Sử Thành Được