Ca trù
Hát ả đào (Ca trù) được định hình với tư cách là một thể loại ca nhạc
có đặc trưng, phong cách riêng vào khoảng thế kỷ 15. Ban đầu nó là lối
Hát cửa đình. Dần dần thể loại này tách ra để trở thành lối hát thính
phòng rất được ưa thích của người Việt ở phía bắc.
Từ một thể loại có nguồn gốc dân gian, do được giới quan lại, nho sĩ và
cả các vua chúa ưa thích, lại có những mối quan hệ mật thiết với dòng
ca nhạc cung đình, Hát ả đào dần được bác học hoá. Kỹ thuật hát
rất tinh tế, công phu như thể ca sĩ nắn nót, chau chuốt từng chữ. Nhạc
cụ được tinh giản với sự tương phản âm sắc đã làm tôn vẻ đẹp của từng
thành phần tham gia hoà tấu.
Hát ả đào là nghệ thuật hát thơ. Nó đã từng có một hệ bài bản phong phú quy định cho từng lối hát thờ, hát chơi và hát thi.
Hát ả đào là nghệ thuật hát thơ. Nó đã từng có một hệ bài bản phong phú quy định cho từng lối hát thờ, hát chơi và hát thi.
Có hiểu thấu nội dung và nghệ thuật ngôn từ trong các bài ca cùng sự
biểu hiện tinh tế của các ca nữ trong sự phối hợp nhịp nhàng với ngón
đàn, khổ phách... mới thấy hết vẻ đẹp và giá trị của loại hình nghệ
thuật này.
Ngày 1 tháng 10 năm 2009, tại kỳ họp lần thứ 4 của Ủy ban liên chính phủ Công ước UNESCO Bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể, ca trù đã được công nhận là di sản phi vật thể cần bảo vệ khẩn cấp.
Ngày 1 tháng 10 năm 2009, tại kỳ họp lần thứ 4 của Ủy ban liên chính phủ Công ước UNESCO Bảo vệ di sản văn hóa phi vật thể, ca trù đã được công nhận là di sản phi vật thể cần bảo vệ khẩn cấp.
Nhận xét
Đăng nhận xét