Một gánh hát chợ trưa
Một cách hữu duyên, sự luân chuyển vận động, canh tân của thuật ca diễn truyền thống miền Nam đã xoay xở dung nạp mọi trào lưu ảnh hưởng mới và bản địa hóa tất thảy để giữ mạnh trường cửu cho chủ thể là nghệ thuật tuồng cổ hay vọng cổ, cải lương. Sân khấu uỷ lạo cổ nhạc dân gian 2 giờ chiều Chúa nhựt trang hoàng sơ sài hai miếng bìa cứng vẽ bông sen. Dàn cổ nhạc tứ tuyệt mà hết hai cây organ bận áo gấm đỏ rầu rĩ tấu theo nhịp song lang nhỏ giọt đều đều như phin cà phê đã tới hồi cạn nước. Anh kép bận sơ mi quần tây kiểu công chức, cô đào bận bà ba thắt bím đang ca một bản tân cổ về mùa măng Trường Sơn. Phía trước dãy ghế đầu vẫn còn chiếc bàn đại biểu phủ khăn trắng khăn đỏ, vài vị cao niên đã lác đác rơi vào hiệp ngủ trưa. Tân cổ Viễn Châu, đuôi sam văn công và nguyên lý “bánh mì thịt nguội” Tôi cũng lơ mơ bỏ lọt tai vài ca từ gieo trật vần cứ lục khục bất an lỗ nhĩ, nôn nóng chờ tới lớp tuồng tr...